Một trong những lỗ đen mạnh nhất trong vũ trụ đang phun khí ra ngoài với vận tốc lên tới 10.000 km/s, khiến khối lượng ước tính của nó thấp hơn hơn 10 lần so với suy đoán ban đầu.
Một nhóm các nhà thiên văn học quốc tế đã thực hiện những quan sát quang phổ và trắc quang đa sắc chi tiết của SN 2022xlp - một supernova loại Iax (phát âm là "loại một-a-x"). Kết quả của chiến dịch quan sát, được công bố ngày 9 tháng 9 trên máy chủ tiền in arXiv, có thể mang lại cái nhìn sâu hơn về bản chất của loại supernova hiếm gặp này.
Trong hơn một thế kỷ qua, các nhà khoa học đã biết rằng vũ trụ đang giãn nở rất nhanh. Hiện tượng này, được đặt tên để vinh danh hai nhà thiên văn học đã độc lập xác nhận nó (Edwin Hubble và Georges Lemaître), được gọi là Hằng số Hubble-Lemaître. Đến những năm 1990, kính thiên văn không gian Hubble (được thiết kế để đo hằng số này) đã tiết lộ rằng tốc độ giãn nở của vũ trụ ở thời kỳ đầu chậm hơn so với hiện tại, tạo ra “sức căng” được thấy ở các phép đo về những giai đoạn gần đây của vũ trụ. Đây chính là nguồn gốc của cái gọi là “sức căng Hubble” trong vật lý thiên văn và vũ trụ học, và đã dẫn đến sự ra đời của lý thuyết về năng lượng tối (Dark Energy - DE) như một cách khả dĩ để giải thích sự khác biệt này.
Dự án Kính Thiên Văn Chân Trời Sự Kiện (Event Horizon Telescope - EHT), với sự đóng góp quan trọng từ Viện Thiên văn Vô tuyến Max Planck (MPIfR), đã công bố những hình ảnh mới, chi tiết về lỗ đen siêu nặng nằm tại trung tâm của thiên hà M87. Những hình ảnh này cho thấy một môi trường đầy biến động với các mô hình phân cực thay đổi liên tục gần lỗ đen. Lần đầu tiên trong dữ liệu của EHT, các nhà khoa học cũng phát hiện ra dấu hiệu của bức xạ dạng phản lực mở rộng gần gốc tia - nơi tia này nối liền với vành đai xung quanh lỗ đen.
Trong quá trình tìm kiếm các ngoại hành tinh có thể sống được, điều kiện khí quyển đóng vai trò then chốt trong việc xác định liệu một hành tinh có thể duy trì nước ở trạng thái lỏng hay không. Những ứng viên phù hợp thường nằm trong "vùng Goldilocks" - khoảng cách không quá gần cũng không quá xa so với sao chủ, đủ để nước lỏng tồn tại trên bề mặt.
- NASA thông báo tìm thấy dấu hiệu của sự sống trên Sao Hỏa
- Một sao lùn trắng đang nuốt lấy đồng hành của nó với tốc độ chưa từng thấy
- Năm 2029, Apophis sẽ là tiểu hành tinh nguy hiểm đầu tiên được nhìn thấy bằng mắt thường
- Trái Đất đã có Hiệp ước về không gian bên ngoài, nhưng đã tới lúc cần thêm một hiệp ước mới
- Ảnh: Nguyệt thực toàn phần 07-08/09/2025 tại Hà Nội
Nếu nội dung của bài trên hữu ích đối với bạn, bạn có thể ủng hộ các tác giả Ở ĐÂY để chúng tôi làm ngày càng tốt hơn và mang lại kiến thức phong phú, đa dạng và - như bao lâu nay - cực kỳ chính xác tới cộng đồng.
Trân trọng cám ơn!



