Rạng sáng ngày 28 và 29 tháng 7 này, người yêu thích thiên văn sẽ có khả năng quan sát được một trong các hiện tượng thiên văn cơ bản của năm 2012 này: mưa sao băng Nam Delta Aquarids.
Rạng sáng ngày 28 và 29 tháng 7 này, người yêu thích thiên văn sẽ có khả năng quan sát được một trong các hiện tượng thiên văn cơ bản của năm 2012 này: mưa sao băng Nam Delta Aquarids.
Nhiều thiên hà chứa lượng lớn các phân tử khí ở vùng gần trung tâm của chúng. Các khí với các phân tử được tập hợp dày đặc là nguồn gốc sinh ra rất nhiều ngôi sao. Tuy nhiên, hiện tượng này được cho là liên quan mật thiết tới các hoạt động của trung tâm ngân hà. Vậy nên, chúng ta cần nghiên cứu kĩ lưỡng tình trạng vật lý và đặc tính hóa học của khí phân tử tại trung tâm ngân hà qua các quan sát. Để có được dữ liệu quan sát cụ thể và chính xác, biện pháp tốt nhất là nghiên cứu trung tâm Milky Way, nơi chứa chính Hệ Mặt Trời của chúng ta.
Với đại dương rộng lớn, những con sông chạy khắp nơi tới hàng trăm dặm và những khối băng khổng lồ ở hai cực của mình, Trái Đất chẳng có vẻ gì là thiếu nước. Nhưng sự thật là chỉ có chưa tới 1% khối lượng của hành tinh chúng ta được lấp đầy bởi nước, và thậm chí chúng còn đến từ các sao chổi và tiểu hành tinh khi chúng tới với Trái Đất khi mới hình thành.
Một bài báo xuất hiện ngày 20/7/2012 trên tờ Khoa học (Science) diễn tả những khám phá mang tính cách mạng hóa của Máy va chạm ion nặng tương đối tính (RHIC) tại Phòng thí nghiệm quốc gia Brookhaven của Bộ Năng lượng Mĩ, cùng với chương trình ion lớn tại Máy va chạm lớn Hadron (LHC) ở châu Âu, và những câu hỏi hấp dẫn sẽ định hướng cho nghiên cứu ở cả hai bên bờ Đại Tây Dương.
Bề mặt Mặt Trăng bị lồi lõm bởi các hố va chạm, dấu vết của các vụ va chạm đã xảy ra hơn 4,5 tỉ năm trước. Bồn Orientale, hố có kích thước đáng kể được tạo nên gần đây nhất trên Mặt Trăng, khác biệt hẳn với những hố còn lại. Hố này nằm dọc theo ranh giới tây nam giữa mặt gần và mặt xa của Mặt Trăng, và xuất hiện như một điểm tối bao quanh bởi các vòng tròn vật phóng đồng tâm vươn xa tới 900 km (560 dặm) từ địa điểm va chạm.
Bức ảnh này được chụp bởi kính thiên văn không gian Hubble, nó cho thấy một cái nhìn chi tiết và tinh tế về một phần đĩa của thiên hà xoắn NGC 4565. Thiên hà sáng này là một trong những đối tượng nổi tiếng nhất trong số các thiên hà có mặt phẳng đĩa nằm vuông góc với tầm nhìn của chúng ta.
Các nhà khoa học từ lâu đã tin rằng sao chổi và/hoặc một dạng thiên thạch cổ được gọi là các chondrite cacbon là nguồn gốc của các nguyên tố dễ bay hơi trên Trái Đất sơ khai - bao gồm hidro, nito, và cacbon – và có thể cuả cả các vật chất hữu cơ. Hiểu được những chất bay hơi đến từ đâu là tối quan trọng cho việc xác định nguồn gốc của nước và sự sống trên hành tinh của chúng ta. Một nghiên cứu mới dẫn đầu bởi Conel Alexander của Carnegie tập trung vào nước đóng băng phân bố ở xuyên suốt hầu hết Hệ Mặt Trời trước kia, nhưng có lẽ lượng băng này không nằm trong các vật liệu tích tụ lại để tạo ra Trái Đất sơ khai.
Nếu nội dung của bài trên hữu ích đối với bạn, bạn có thể ủng hộ các tác giả Ở ĐÂY để chúng tôi làm ngày càng tốt hơn và mang lại kiến thức phong phú, đa dạng và - như bao lâu nay - cực kỳ chính xác tới cộng đồng.
Trân trọng cám ơn!