Nghiên cứu mới từ Trung tâm động lực học lượng tử của Đại học Griffith đang mở rộng những quan điểm về không gian và thời gian. Trong một bài báo đã đăng trên tạp chí Proceedings of the Royal Society A, Phó giáo sư Joan Vaccaro thách thức giả định lâu nay về việc tiến hóa thời gian - sự tiến triển không ngừng của vũ trụ theo thời gian - là một phần thuộc tính của Tự nhiên.

 

Trong bài báo với tiêu đề "Bất đối xứng giữa thời gian và không gian", Vaccaro gợi ý rằng có thể có một nguồn gốc sâu hơn đối với sự khác biệt giữa hai hướng của thời gian: tương lai và quá khứ.

"Nếu bạn muốn biết vũ trụ tới từ đâu và nó đang đi về đâu, bạn cần biết về thời gian," bà nói.

"Các thí nghiệm trên các hạt hạ nguyên tử trong suốt hơn 50 năm qua cho thấy Tự nhiên không đối xử với hai hướng của thời gian giống nhau. Đặc biệt, các hạt hạ nguyên tử được gọi là các meson K và B có hành vi hơi khác nhau tùy thuộc vào chiều thời gian."

"Khi những hành vi rất nhỏ này được bao gồm trong một mô hình vũ trụ, cái chúng ta thấy là vũ trụ biến đổi từ lúc được cố định ở một điểm trong thời gian cho tới tiến hóa.
Nói cách khác, các hành vi nhỏ này chịu trách nhiệm về việc khiến cho vũ trụ tiến tới theo thời gian.
Hiểu được cách mà thời gian tiến triển theo cách này mở ra một cách nhìn hoàn toàn mới về bản chất cơ bản của chính thời gian. Nó thậm chí có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn những ý tưởng kì lạ như là du hành ngược thời gian."

Theo bài báo, một bất đối xứng tồn tại giữa thời gian và không gian với nghĩa rằng hệ thống vật lý chắc chắn có tiến triển theo thời gian, nhưng không hề có tương ứng đối với không gian.

Bất đối xứng này, từ lâu vẫn được coi là cơ bản, đại diện bởi các phương trình chuyển động và các định luật bảo toàn khác nhau theo không gian và thời gian.

Tuy nhiên, phó giáo sư Vaccaro đx sử dụng một "phương pháp tính tổng đường đi" để chưng minh khả năng của đối xứng thời gian và không gian, nghĩa là quan điểm thông thường về tiến hóa thời gian cần được xem lại.

"Trong mối liên hệ giữa thời gian và không gian, không gian dễ hiểu hơn bởi vì nó đơn giản ở ngay đây. Nhưng thời gian thì luôn luôn hướng chúng ta tới tương lai", Vaccaro nói. "Tuy nhiên dù chúng ta đang di chuyển về phía trước với thời gian, vẫn luôn có những bước lùi, một dạng hiệu ứng đung đưa, và tôi muốn sử dụng các meson K và B để đo những dịch chuyển đó."

Phó giáo sư Vaccaro cho biết nghiên cứu này cung cấp một giải pháp cho nguồn gốc của động lực học, một vấn đề hóc búa lâu nay trong khoa học.

Bryan
Theo Science Daily