Tuần trước một sự kiện đã báo cho chúng ta rằng một kết cục đang cận kề, kết cục của không gian rộng lớn. Từ khi vệ tinh đầu tiên được phòng khoảng 55 năm trước, cộng đồng vũ trụ luôn nghĩ về vũ trụ như một nơi thật rộng lớn, rộng lớn tới mức hai vật thể trong quỹ đạo sẽ không bao giờ va chạm.

 

Thực tế, suy nghĩ này được coi là đúng trong 50 năm đầu tiên. Nhưng trong 5 năm vừa qua con người bắt đầu nghi ngờ sự rộng lớn của không gian.

Năm năm trước đã có một cuộc kiểm chứng bởi chương trình ASAT của Trung Quốc khi một máy bay quân sự đâm vào một vệ tinh thời tiết không còn sử dụng. Sự kiện này bản thân nó không mang ý nghĩa gì to lớn. Nhưng vụ nổ xảy ra ở độ cao khoảng 865 km, ngay ở vùng của các vệ tinh và các mảnh vụn cao nhất.

Kết quả này là dấu hiệu cho biết số lượng rác (các mảnh vụn) trong không gian gần Trái Đất đã tăng đáng kể. Khoảng 2 năm sau, vệ tinh không được sử dụng Kosmos 2251 va chạm với vệ tinh đang hoạt động Iridium 33.

Hai vệ tinh va chạm ở độ cao 789 km với tốc độ khoảng 11,7km/s. Vụ va chạm này đã cộng thêm hàng trăm mảnh vụn mới vào vùng không gian chật chội nhất vốn có gần Trái Đất.

Tổng số lượng của các mảnh rác nguy hiểm trong khoảng độ cao 700 – 1100 km được dự đoán vào khoảng hàng trăm nghìn, nếu không phải hàng triệu. Tất nhiên, khắp không gian đều có những mảnh vụn.

Ví dụ, Trạm Không gian quốc tế (ISS) ở độ cao khoảng 400km. Khi mảnh vụn phân hủy từ các độ cao lớn hơn, từng mảnh bay qua độ cao của ISS. Vậy nên chúng ta có thể dự đoán rằng trạm này sẽ chịu ít nhất là vài cuộc va chạm với các mảnh vụn. Việc suýt soát tránh khỏi các vật thể lớn được ghi lại gần như hàng tuần. Tuần trước đã có một va chạm nhỏ.

Cửa sổ thứ 2 trên module Cupola của ISS đã va chạm với một mảnh vụn nhỏ. May thay, màn chắn bạo vệ của cửa sổ đã được đóng vào thời gian va chạm.
Cupola đã đem lại cho các phi hành đoàn ở ISS một góc nhìn đầy sửng sốt về hành tinh của chúng ta và về sự tới gần của các phương tiện đang di chuyển.

Tuy nhiên, tai nạn này cũng nhắc chúng ta nhớ về nguy cơ cao dần từ các vụ va chạm với các mảnh vụn. Dần dần, mật độ các mảnh vụn ở vùng mật độ cao sẽ vượt mặt toàn bộ vệ tinh trong khu vực, biến khu vực đó trở thành một vùng đất bị bỏ quên của không gian.

Không vệ tinh nào sẽ có thể bay an toàn giữa độ cao 700km và 1100 km. Đây không phải là một tình huống giả thiết, mà là một tình huống sẽ xảy ra. Quá trình này đã đang bắt đầu và một ngày nào đó sẽ tăng tốc với một cấp số nhân cho tới kết thúc.

Câu hỏi là: “Chúng ta sẽ làm gì về việc này?”.

Quỳnh Chi (VACA)
Theo Space Mart