Ngay cả những nơi lạnh nhất trên Trái Đất cũng không thể so sánh được với không gian lạnh lẽo bên ngoài.
Rất lạnh.
Để nói một cách cụ thể, trước tiên bạn cần hiểu về nhiệt theo cách của các nhà khoa học: một thước đo về mức độ vận động của các nguyên tử. Ở nhiệt độ cao các nguyên tử sẽ di chuyển nhanh và ngược lại, nhiệt độ càng thấp chúng sẽ di chuyển càng chậm. Nếu các nguyên tử dừng lại hoàn toàn, chúng ở mức nhiệt độ 0 tuyệt đối. Nhiệt độ ngoài không gian chỉ trên mức đó một chút, trung bình khoảng 2,7 Kelvin (khoảng -270 độ C). Tuy nhiên không gian hầu như trống rỗng. Nó gần như bất động. Nó có các loại khí và hạt trôi nổi mà chúng ta có thể đo được nhiệt độ. Ánh sáng Mặt Trời và các ngôi sao có thể làm nóng những nguyên tử đó nếu chúng đi ngang qua, nhưng cuối cùng chúng sẽ hạ nhiệt bằng cách tỏa nhiệt, và nhiệt đó sẽ đơn giản là bay vào không gian, rất ít có cơ hội va vào (và do đó làm nóng) bất cứ thứ gì khác trong vùng rộng lớn trống rỗng đó.
Trong hình ảnh bạn thấy ở trên là tinh vân Boomerang, một trong những nơi lạnh nhất vũ trụ. Nhiệt đô của hệ sao này chỉ 1K, tức là cao hơn 0 tuyệt đối chỉ 1 độ.
Trên Trái Đất, bạn mất phần lớn nhiệt lượng của mình bằng cách truyền dẫn: các nguyên tử trong cơ thể bạn va vào các nguyên tử không khí hoặc nước và truyền năng lượng sang chúng. Môi trường muốn sự cân bằng (nơi mọi thứ vận động với cùng mức độ), vì vậy khi bạn ấm hơn môi trường xung quanh, bạn sẽ mất nhiệt. Nếu bạn ấm hơn nhiều so với môi trường xung quanh (giả sử, bạn bị rơi xuống một dòng sông băng giá), bạn sẽ mất nhiệt nhanh hơn nhiều so với nhiệt cơ thể bạn tạo ra. Trong không gian, không có không khí hay nước, vì vậy cách duy nhất để mất nhiệt là bức xạ, nơi các nguyên tử vận động ấm áp của bạn giải phóng năng lượng trực tiếp vào không gian. Đây là một quá trình rất chậm, vì vậy bạn sẽ chết vì thiếu oxy từ lâu trước cả khi bạn cảm thấy lạnh.
Minh Phương
Theo Astronomy