Một sao chổi mới được xác định có thể mang lại những cái nhìn mới về sự ra đời của Hệ Mặt Trời. Các nhà khoa học tin rằng sao chổi chứa các vật chất đã tạo thành vùng trong của Hệ Mặt Trời trong thời gian Trái Đất hình thành. Những vật liệu độc nhất này đã được lưu giữ trong đám mây Oort suốt hàng tỷ năm.

 

 

 

Sao chổi đặc biệt này giống một tiểu hành tinh hơn, nó khá mờ với nhiều đá và không có đuôi. Các nhà khoa học gọi những sao chổi không đuôi như vậy - thứ làm mờ đi ranh giới giữa sao chổi và tiểu hành tinh - là các sao chổi "Manx" (tên chỉ loài mèo không đuôi - Manx cat).

Mặc dù có thành phần tương tự như các tiểu hành tinh ở vùng trong Hệ Mặt Trời - những thứ đã được quĩ đạo đẩy tới gần Mặt Trời trong hàng triệu năm, sao chổi mới phát hiện có tên C/2014 S3 (PANSTARRS) này mới chỉ được làm ấm lên gần đây. Các quan sát bởi kính VLT (kính thiên văn cực lớn) của ESO và kính thiên văn Canada-Pháp-Hawaii gợi ý rằng nó mới chỉ được đẩy ra khỏi mây Oort trong thời gian gần đây.

"Chúng tôi đã biết nhiều tiểu hành tinh, nhưng tất cả chúng đều đều đã được nung nóng bởi hàng tỷ năm," Karen Meech, nhà nghiên cứu ở Viện thiên văn học thuộc Đại học Hawaii nói. "Cái này là tiểu hành tinh đầu tiên không bị "nấu chín" mà chúng tôi quan sát được. Nó được bảo quản trong thứ tủ đông tốt nhất."

Meech là tác giả chính của nghiên cứu mới đã công bố vừa qua trên tạp chí Science Advances.

Các nhà khoa học đã xây dựng nhiều mô hình mô phỏng sự tạo thành và tiến hóa của Hệ Mặt Trời. Hầu hết có chung các điểm chính, nhưng một khác biệt cơ bản của các dự đoán là tỷ lệ của các thiên thể đá so với băng trong mây Oort.

C/2014 S3 là mảnh đá đầu tiên đi ra từ đám mây này. Các nhà khoa học hi vọng sẽ tiếp tục quan sát đối tượng này khi vật chất của nó thăng hoa khi tới gần Mặt Trời, điều đó sẽ mang lại cái nhìn mới vào bản chất của vùng trong Hệ Mặt Trời. Nhưng các nhà nghiên cứu cho biết họ sẽ cần định vị được nhiều sao chổi Manx hơn nữa để xác định xem mô hình nào là chính xác nhất.

"Chúng tôi đã tìm thấy sao chổi đá đầu tiên, và đang tìm kiếm những cái tiếp theo," đồng tác giả nghiên cứu là Olivier Hainaut nói."Tùy thuộc vào số lượng chúng tôi tìm được, chúng tôi sẽ biết các hành tinh khổng lồ đã nhảy múa khắp nơi trong Hệ Mặt Trời khi chúng còn trẻ, hay chúng đã lớn lên một cách âm thầm mà không dịch chuyển nhiều."

Bryan

Theo Space Daily