Một phép đo mới được thực hiện về vật chất tối trong Milky Way đã hé lộ rằng chỉ có khoảng một nửa lượng vật chất bí ẩn này trong thiên hà do với những gì người ta nghĩ trước đây. Các nhà thiên văn học Australia đã sử dụng phương pháp được phát triển từ gần 100 năm trước để khám phá ra rằng khối lượng vật chất tối trong thiên hà của chúng ta là khoảng 8.1011 (800 tỷ) khối lượng Mặt Trời của chúng ta.

Họ khảo sát rìa của Milky Way, lần đầu tiên quan sát thật kĩ rìa của thiên hà chúng ta ở khoảng cách khoảng 5 triệu tỷ km.

Nhà vật lý thiên văn, tiến sĩ Prajwal Kafle tại Trung tâm nghiên cứu Thiên văn vô tuyến Quốc tế (ICRAR) cho biết chúng ta đã biết từ khá lâu rằng phần lớn của Vũ trụ vẫn bị ẩn giấu. "Các ngôi sao, bụi, các bạn và tôi, tất cả mọi thứ chúng ta thấy, chỉ hợp thành khoảng 4% của toàn bộ vũ trụ," ông nói. "Khoảng 25% là vật chất tối và phần còn lại là năng lượng tối."

Tiến sĩ Kafle ban đầu làm việc tại Nepal, đã có có thể đo được khối lượng của vật chất tối trong Milky Way bằng cách tìm hiểu tốc độ của các ngôi sao xuyên suốt thiên hà, bao gồm cả rìa thiên hà vốn không bao giờ được nghiên cứu chi tiết trước đây.

Ông đã sử dụng một kĩ thuật hiệu quả được phát triển bởi nhà thiên văn học người Anh là James Jeans vào năm 1915 - nhiều thập kỉ trước khi vật chất tối được phát hiện. Phép đo của tiến sĩ Kafle giúp giải quyết bí ẩn đã làm đau đầu các nhà lý thuyết gần hai thập kỉ qua.

"Ý tưởng hiện tại về sự hình thành và tiến hóa của thiên hà, gọi là thuyết Vật chất tối lạnh Lambda, dự đoán rằng có một số thiên hà vệ tinh lớn chuyển động quanh Milky Way và có thể thấy bằng mắt thường, nhưng chúng ta không hề thấy", Tiến sĩ Kafle nói.

"Khi bạn sử dụng phép đo của chúng tôi về khối lượng của vật chất tối mà lý thuyết dự đoán thì sẽ thấy chỉ có thể có ba thiên hà vệ tinh. Nó chính xác là những gì chúng ta đã thấy, gồm Mây Magellan lớn, Mây Magellan nhỏ và thiên hà lùn Sagittarius."

Nhà vật lý thiên văn, giáo sư Geraint Lewis ở đại học Sydney, người cùng tham gia nghiên cứu, cho biết bài toán về thiên hà vệ tinh không được tìm thấy đã là "cái gai trong vũ trụ học gần 15 năm".

"Công trình của Tiến sĩ Kafle đã cho thấy mọi việc không tệ như mọi người tưởng, mặc dù vẫn còn vài vấn đề cần giải quyết," ông nói.

Nghiên cứu cũng chỉ ra một mô hình tổng quát của Milky Way, cho phép các nhà khoa học đo đạc nhiều thứ thú vị chẳng hạn như vận tốc cần thiết để thoát khỏi thiên hà.

"Hãy chuẩn bị để đạt vận tốc 550 km/s nếu bạn muốn thoát khỏi lực hấp dẫn của thiên hà chúng ta," Tiến sĩ Kafle nói. "Một tên lửa phóng từ Trái Đất cần đath 11km/s để thoát khỏi hành tinh, đó đã là tốc độ lớn gấp 300 lần tốc độ giới hạn lớn nhất của một chiếc xe ở Australia."

Bryan (VACA)
Theo Space Daily