Một nghiên cứu quốc tế đã sử dụng các mô hình máy tính và bằng chứng có được từ các thiên thạch để chỉ ra rằng một supernova nhỏ đã kích phát sự hình thành của Hệ Mặt Trời.
Khoảng 4,6 tỷ năm trước, một đám mây khí và bụi đã được khuấy động, gây nên sự sụp đổ hấp dẫn tạo thành Mặt Trời sơ khai với đĩa vật chất bao quanh nơi các hành tinh hình thành. Một supernova là thứ có đủ năng lượng để gây ra sự sụp đổ hấp dẫn của một đám mây khí như vậy.
Giáo sư Alexander Heger tại trường Vật lý và Thiên văn học Monash (thuộc đại học Monash) cho biết: "Trước mô hình này chỉ mới có những bằng chứng chưa đủ để kết luận về giả thuyết này."
Nhóm nghiên cứu đứng đầu bởi giáo sư Yong-Zhong Qian thuộc trường Vật lý và Thiên văn học Đại học Minnesota đã quyết định tập trung nghiên cứu các hạt nhân phóng xạ có thời gian sống ngắn chỉ xuất hiện trong giai đoạn đầu của Hệ Mặt Trời.
Với đời sống ngắn ngủi như vậy, những hạt nhân này chỉ có thể đến từ một supernova. Sự phong phú của chúng trong thời kỳ đầu của Hệ Mặt Trời đã được suy ra từ các sản phẩm phân rã tìm thấy trong các thiên thạch. Các thiên thạch thu được trên Trái Đất là các mảnh vụn còn sót lại từ sự hình thành Hệ Mặt Trời, chúng có thể được coi như những viên gạch, những mẩu vữa còn sót lại ở một công trình xây dựng. Chúng cho chúng ta biết Hệ Mặt Trời đã được tạo thành từ những gì và đặc biệt là những hạt nhân phóng xạ nào đã được mang tới từ supernova tác nhân.
"Việc xác định những "dấu vân tay" này của supernova là điều chúng ta cần để hiểu về sự khởi đầu của hình thành Hệ Mặt Trời," Giáo sư Heger nói. "Những dấu vân tay độc nhất này cho thấy rằng có một supernova nhỏ đã đóng vai trò tác nhân. Những phát hiện mới công bố này đã mở ra một hướng nghiên cứu hoàn toàn mới tập trung vào các supernova nhỏ."
Ngoài việc giải thích sự phong phú của Berili-10, mô hình supernova này còn giải thích sự có mặt của các hạt nhân sống ngắn như Calci-41, Palladium-107 và một số khác đã tìm thấy trong các thiên thạch.
Giáo sư Qian cho biết nhóm nghiên cứu muốn kiểm tra những bí ẩn còn lại về các hạt nhân sống ngắn trong thiên thạch. Nghiên cứu được tài trợ bởi Văn phòng Vật lý hạt nhân thuộc Bộ năng lượng Mỹ.
Giáo sư Heger và một cộng sự nữa ở Monash là Tiến sĩ Bernhard Mueller cũng nghiên cứu những supernova như vậy tại các cơ sở thuộc Viện nghiên cứu siêu máy tính Minnesota.
Bryan
Theo Science Daily