Vật chất tối có chịu lực hấp dẫn giống như vật chất thường không? Đây là thành phần vô hình trong vũ trụ, không phát ra hay phản xạ ánh sáng nên rất khó quan sát. Một nhóm nghiên cứu có thành viên từ Đại học Geneva (UNIGE) đã kiểm tra hành vi của nó ở quy mô vũ trụ. Kết quả đăng trên Nature Communications cho thấy vật chất tối có vẻ cư xử giống vật chất thường, nhưng vẫn có khả năng tồn tại một tương tác chưa biết. Phát hiện này giúp hiểu thêm về loại vật chất bí ẩn này.
Làm thế nào nước hình thành trên các ngoại hành tinh và điều này có thể mang ý nghĩa gì trong việc tìm kiếm sự sống ngoài Trái Đất? Đây là câu hỏi mà một nghiên cứu gần đây được công bố trên Nature hy vọng sẽ giải đáp, khi một nhóm các nhà khoa học quốc tế đã điều tra các quá trình chịu trách nhiệm cho việc tạo ra nước lỏng trên các ngoại hành tinh. Nghiên cứu này có tiềm năng giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về các điều kiện cần thiết để tìm thấy sự sống ngoài Trái Đất, và cụ thể là xác định những ngoại hành tinh nào có thể là mục tiêu tiềm năng cho sinh học ngoài Trái Đất trong tương lai.
Trong hơn một thế kỷ qua, nguyên lý đẩy của tên lửa vẫn theo một quy tắc đơn giản: đốt cháy nhiên liệu, phụt nó ra phía sau, và định luật thứ ba của Newton sẽ đẩy bạn về phía trước. Kể từ khi Konstantin Tsiolkovsky lần đầu tiên đưa ra phương trình tên lửa vào năm 1903, các tàu không gian luôn phải mang theo chất đẩy của mình, điều này giới hạn khả năng của các nhiệm vụ bởi tỷ lệ khối lượng. Càng mang theo nhiều nhiên liệu, tên lửa càng nặng, đòi hỏi càng nhiều nhiên liệu hơn để nâng chính lượng nhiên liệu đó lên. Đó là một vòng luẩn quẩn khiến việc du hành giữa các vì sao dường như trở nên xa vời không tưởng. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu tàu không gian không cần mang theo chất đẩy?
Với sự trang bị của một "đèn lồng quang tử" mới, các nhà thiên văn đã phát hiện một đĩa khí bất đối xứng ngoài dự đoán xoáy quanh sao Beta Canis Minoris, cách Trái Đất khoảng 162 năm ánh sáng. Họ cho rằng công nghệ này có thể cải thiện mạnh mẽ và thậm chí cách mạng hóa năng lực quan sát của các kính thiên văn mặt đất.
Mặt Trời thường xuyên phóng ra những khối plasma khổng lồ vào không gian, được gọi là những vụ phụ trào nhật hoa lớn (viết tắt là các CME). Những hiện tượng này thường xảy ra đồng thời với những vụ bùng sáng đột ngột gọi là quầng lửa, và đôi khi lan rộng đủ xa để gây xáo trộn từ quyển của Trái Đất, tạo ra các hiện tượng thời tiết không gian như cực quang hoặc bão từ, thậm chí có thể làm hư hại lưới điện.
Vào tháng 11 năm 1572, một ngôi sao mới rực rỡ đã xuất hiện trong chòm sao Cassiopeia, tỏa sáng đến mức có thể nhìn thấy cả vào ban ngày. Nhà thiên văn học người Đan Mạch Tycho Brahe đã cẩn thận ghi chép lại hiện tượng trên bầu trời này, và tàn tích của vụ nổ supernova mang tên ông đã được nghiên cứu rất kỹ kể từ đó.
- Một vật thể nằm giữa Sao Thổ và Sao Thiên Vương đang hình thành hệ thống vành, ngay lúc này!
- Phát hiện 3 hành tinh cỡ Trái Đất quanh một cặp sao có quỹ đạo hẹp
- Hình ảnh mới về sao chổi 3I/ATLAS cho thấy một dòng khí lớn bắn về hướng Mặt Trời
- Các thiên hà trong vũ trụ sơ khai dường như hỗn loạn hơn nhiều so với ngày nay
- Một tiểu hành tinh nguy hiểm gần Trái Đất, ẩn mình trong ánh Mặt Trời
Nếu nội dung của bài trên hữu ích đối với bạn, bạn có thể ủng hộ các tác giả Ở ĐÂY để chúng tôi làm ngày càng tốt hơn và mang lại kiến thức phong phú, đa dạng và - như bao lâu nay - cực kỳ chính xác tới cộng đồng.
Trân trọng cám ơn!



