asteroid
Hình minh họa của họa sĩ mô tả một tiểu hành tinh ẩn trong ánh sáng chói lòa của Mặt Trời. Nguồn ảnh: DOE/FNAL/DECam/CTIO/NOIRLab/NSF/AURA/J. da Silva/Spaceengine.

Một tiểu hành tinh nguy hiểm gần Trái Đất, ẩn mình trong ánh Mặt Trời

Trong quá khứ xa xôi, Hệ Mặt Trời tràn ngập những va chạm và đụng độ. Hàng triệu vật thể đá bay hỗn loạn khắp Hệ, va vào nhau trong các chuỗi va chạm liên tiếp. Theo thời gian, một phần không nhỏ trong số chúng cuối cùng đã trở thành một phần của các hành tinh đá. Phần còn lại của các khối đá không gian chủ yếu tập trung trong vành đai tiểu hành tinh chính.

Tuy nhiên, một số khác lại ẩn mình ở những vị trí khó quan sát. Đáng lưu ý rằng, một vài trong số những vật thể khó phát hiện nhất lại nằm gần chúng ta. Chúng bị che khuất trong sự chói lòa của Mặt Trời và ở khoảng cách không mấy dễ chịu đối với ngôi nhà Trái Đất của chúng ta.

Một nhà khoa học tại Viện Khoa học Carnegie đã phát hiện một tiểu hành tinh mới trong vùng lân cận của chúng ta. Tên của nó là 2025 SC79, và nó là thành viên mới nhất của nhóm tiểu hành tinh Atira. Đây là các tiểu hành tinh gần Trái Đất có quỹ đạo hoàn toàn nằm bên trong quỹ đạo của Trái Đất. Nhóm Atira là nhóm ít phổ biến nhất trong các vật thể gần Trái Đất, và 2025 SC79 là thành viên thứ 39 được biết đến.

Các tiểu hành tinh Atira có quỹ đạo hoàn toàn nằm bên trong quỹ đạo của Trái Đất.

Những vật thể này rất khó quan sát vì ánh sáng yếu ớt của chúng bị lấn át bởi ánh sáng mạnh mẽ của Mặt Trời. Khối đá không gian mới này là vật thể thứ hai từng được biết có quỹ đạo hoàn toàn nằm trong quỹ đạo của Sao Kim. Nó cũng cắt qua quỹ đạo của Sao Thủy, và hoàn thành một vòng quanh Mặt Trời chỉ trong 128 ngày. Nó có chu kỳ quỹ đạo ngắn thứ ba trong tất cả các tiểu hành tinh, với hai vật thể nhanh nhất đều có chu kỳ quỹ đạo chỉ 115 ngày. Để so sánh, Sao Thủy có chu kỳ quỹ đạo chỉ 88 ngày.

Nhà thiên văn học Scott S. Sheppard ở viện Carnegie đã phát hiện tiểu hành tinh này vào ngày 27 tháng 9, bằng Máy ảnh Năng lượng tối gắn trên kính thiên văn Blanco 4 mét của Quỹ Khoa học Quốc gia Hoa Kỳ (NSF). Kính thiên văn này chuyên tìm kiếm các tiểu hành tinh nguy hiểm, và 2025 SC79 chắc chắn thuộc loại đó. Tiểu hành tinh 2025 SC79 có đường kính khoảng 700 mét (2.300 feet). Dù nhỏ hơn nhiều so với vật thể gây ra vụ va chạm Chicxulub chấm dứt kỷ nguyên của khủng long, kích thước đó vẫn đủ để tạo nên một vụ va chạm thảm khốc ở quy mô lục địa. Tùy theo vị trí va chạm, nó có thể khiến hàng tỷ người và động vật thiệt mạng.

Phát hiện này sau đó đã được xác nhận bằng hai kính thiên văn khác: kính thiên văn Gemini của NSF và kính thiên văn Magellan của Carnegie.

Hai hình ảnh này cho thấy tiểu hành tinh 2025 SC79 di chuyển trong không gian. Nó là tiểu hành tinh có chu kỳ ngắn thứ 3 từng được phát hiện. Nguồn ảnh: Scott S. Sheppard.

“Những tiểu hành tinh nguy hiểm nhất lại là những vật thể khó phát hiện nhất,” Sheppard giải thích trong một thông cáo báo chí. “Hầu hết các nghiên cứu về tiểu hành tinh đều phát hiện chúng trong đêm tối, khi chúng dễ quan sát nhất. Nhưng các tiểu hành tinh ẩn gần Mặt Trời chỉ có thể được quan sát trong khoảng chạng vạng - khi Mặt Trời sắp mọc hoặc sắp lặn. Nếu những tiểu hành tinh ‘chạng vạng’ này tiến gần Trái Đất, chúng có thể tạo ra mối đe dọa va chạm nghiêm trọng.”

Còn rất nhiều điều cần tìm hiểu thêm về 2025 SC79, nhưng việc đó sẽ phải chờ đợi. Hiện nó đang biến mất phía sau Mặt Trời trong vài tháng tới. Khi nó xuất hiện trở lại, các nhà thiên văn sẽ tiếp tục quan sát để thu thập thông tin chi tiết hơn. Thành phần cấu tạo của nó là một câu hỏi quan trọng, bởi nó có thể chịu đựng được nhiệt lượng mãnh liệt từ Mặt Trời. Các quan sát tiếp theo cũng có thể làm sáng tỏ nguồn gốc của tiểu hành tinh này. Có khả năng nó đã bị bật ra khỏi vành đai tiểu hành tinh chính bằng cách nào đó và bị Mặt Trời bắt giữ.

“Nhiều tiểu hành tinh trong Hệ Mặt Trời cư trú trong một trong hai vành đai đá không gian, nhưng các nhiễu loạn hấp dẫn có thể khiến chúng trượt vào các quỹ đạo gần hơn, nơi việc phát hiện trở nên khó khăn hơn,” Sheppard kết luận. “Hiểu được cách chúng xuất hiện ở những vị trí này có thể giúp chúng ta bảo vệ hành tinh của mình, đồng thời tìm hiểu thêm về lịch sử của Hệ Mặt Trời.”

R.T
Theo Universetoday


Nếu nội dung của bài trên hữu ích đối với bạn, bạn có thể ủng hộ các tác giả Ở ĐÂY để chúng tôi làm ngày càng tốt hơn và mang lại kiến thức phong phú, đa dạng và - như bao lâu nay - cực kỳ chính xác tới cộng đồng.

Trân trọng cám ơn!

 

 

 

We have 5096 guests and no members online